Sau đó, lại một dung nhan thay thế khuôn mặt tươi cười đó, đó là vẻ mặt vào cái ngày anh ta cưỡng bức cô ở dưới tầng hầm, vẻ mặt tuyệt vọng thê lương của cô. Tuyệt vọng sâu như vậy, đột nhiên khiến tim anh ta đau nhói.
Suy nghĩ như nước lũ tràn về, kể từ khi người phụ nữa kia rời nhà anh ta đi, sau tất cả những gì xảy ra, như một cuốn phim điện ảnh không thể loại bỏ trong đầu anh ta.
Cô cười , cô khóc, cô thương tâm, nỗi thống khổ của cô, còn bộ dạng tuyệt vọng của cô, tất cả dáng vẻ của cô đều đã khắc sâu trong đầu hắn , muốn xóa đi không được.
( thôi từ chap này gọi Du Thần ích là hắn nhé, anh ta k hợp,)
"Đáng chết!" Hắn cúi đầu tự nguyền rủa một tiếng, trong lòng càng thêm rối loạn. Cuối cùng, hắn cầm chìa khóa xe trên bàn làm việc đi ra ngoài, định đi hóng mát một chút.
"Văn hinh, đây là bữa trưa của một khách đăt, bây giờ cô đi đưa phần đồ ăn này đi, trong tiệm không đủ người, cô đi đưa một lát, đây là địa chỉ
“ Cao Lâm loay hoay gọi Văn Hinh lại, bảo cô đi đưa bữa trưa cho khách
“ Vâng.”
Văn Hinh không nói hai lời, nhận lấy hộp đồ ăn và địa chỉ lập tức đi đưa cơm.
“ Đưa xong nhớ trở về ăn cơm ngay .”
Cao Lâm gọi với cô từ phía sau.
“ Tôi biết rồi!”
Văn Hinh không quay đầu lại mà đi luôn.
Cô rời đi không được bao lâu, một người thanh niên cao lớn trẻ tuổi đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-lanh-lung-xin-diu-dang-chut/1360108/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.