Vũ Vi nhịn không được cười lên một tiếng, "Mình thật sự không sao, hơn nữa còn có Lạc Ngưng Nhi ở nhà mà, cậu yên tâm đi làm đi." Cô biết mấy ngày nay Trác Nhất Phi vì chăm sóc cô hầu như không đi làm, cô không thể ích kỷ khiến Trác Nhất Phi ở lại với cô như vậy nữa.
Trác Nhất Phi thấy Vũ Vi vẫn có thể cười, liền hiểu Vũ Vi thực sự không sao, anh mới yên tâm rời đi.
Sau khi Trác Nhất Phi đi, Vũ Vi từ giường đứng lên, đi tới nhà bếp bắt đầu ăn sáng.
Phải thừa nhận rằng, cháo của Trác Nhất Phi, nấu ăn rất ngon.
"Thật xin lỗi, mới vừa rồi mình quá kích động." Lạc Ngưng Nhi dựa vào khung cửa nhà bếp vẻ mặt áy náy nhìn Vũ Vi.
Chợt ngẩng đầu lên nhìn Lạc Ngưng Nhi khẽ mỉm cười, "Mình nên cám ơn cậu tát mình tỉnh, nếu không mình vẫn còn đắm chìm trong đau lòng cũng không thể thoát khỏi buồn đau, mà quên mất ở bên cạnh mình còn có cậu và Nhất Phi nữa đấy." Lạc Ngưng Nhi vô luận làm cái gì, đều là vì tốt cho cô, cô làm sao lại có thể trách tội Lạc Ngưng Nhi đây? !
Lạc Ngưng Nhi thấy Vũ Vi không trách cô, vui vẻ cười một tiếng, đi mấy bước tới bên cạnh Vũ Vi, "Cậu biết vậy là tốt rồi."
Vũ Vi múc thêm một chén cháo nữa cho Lạc Ngưng Nhi, "Cậu cũng chưa ăn sáng phải không? Nếm thử một chút tay nghề của Trác Nhất Phi đi, thực sự rất ngon."
Lạc Ngưng Nhi ngụ ý nhìn Vũ Vi một cái, "Có phải là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-toi-khong-ban/758074/chuong-64.html