Thi Nam Sênh kéo mở cửa đi vào. Trong phòng vô cùng ấm áp, rất dễ chịu.
Ngồi dựa vào thành giường, vươn tay kéo Thiên Tình ôm chặt vào lòng.
Thiên Tình vốn chỉ ngủ chập chờn, anh vừa mới chạm vào cô đã giật mình tỉnh giấc.
Áp sát vào ngực anh, cô lười biếng hỏi: "Tối qua em sao thế? Sao lại ở đây với anh?"
"Không nhớ gì hết sao?" Thi Nam Sênh vén tóc cô lên, để lộ ra khuôn mặt nhỏ xinh có chút mệt mỏi. Hình như tối qua cả hai đã phóng túng quá độ rồi.
"Ừm. Chỉ nhớ mang máng." Thiên Tình khẽ nhíu mày, cố gắng nhớ lại chuyện tối qua, nhưng mạch suy nghĩ rối hỗn loạn, không nhớ được chuyện gì cả. Càng không nhớ đến sự xuất hiện giữa chừng của Lục Yến Tùng.
"Không nhớ được thì đừng cố nữa." Thi Nam Sênh vỗ nhẹ lưng cô.
Cô vốn đang mệt sắp đứt hơi, nghe anh nói thế nên cũng không muốn nghĩ đến nữa.
Cứ mặc kệ mọi thứ...Chỉ cần có anh bên cạnh là được rồi.
"Đúng rồi..." Thi Nam Sênh cúi đầu nhìn cô, "Tối qua, trong lễ chúc mừng, em có gặp Thiên Thiên không?"
Thiên Tình không biết tại sao đột nhiên anh lại nhắc tới Bạch Thiên Thiên. Nhưng cũng gật đầu thành thật nói: "Có. Cô ấy đến mời rượu em, nói là muốn chúc mừng em."
Ánh mắt Thi Nam Sênh tối lại. Xem ra Lục Yến Tùng thật sự không nói dối....
"Sao thế? Có chuyện gì vậy anh?" Thiên Tình nhận ra sắc mặt khác thường của anh liền hỏi.
Thi Nam Sênh hoàn hồn sực tỉnh, miễn cưỡng cười lắc đầu: "Đừng nghĩ linh tinh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-xin-tha-toi/2504835/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.