Lục Yến Tùng nhíu lại, rồi chợt nghe người trong ngực lên tiếng: "Lục Yến Tùng, tôi không phải kẻ ngốc, biết rõ anh chỉ vì muốn làm tổn thương tôi, sao tôi còn lao đầu vào mà yêu anh chứ?"
Vòng tay ôm eo cô siết lại chặt hơn. Nhiệt độ chung quanh như hạ xuống cực thấp, rét lạnh khiến người phát run.
Nhưng Vãn Tình vẫn tiếp tục nói: "Anh vốn cũng chẳng hiểu yêu là gì cả. Tình yêu là điều thiêng liêng kỳ diệu biết bao, sao có thể chỉ dựa vào lời anh nói là có thể yêu ngay được chứ? Nếu con người có thể dễ dàng kiểm soát nó như vậy, thì trên đời này đã không có những cuộc tình bi thảm như của Romeo và Juliet nữa rồi."
"Câm miệng!" Lục Yến Tùng khẽ gầm lên, không muốn nghe cô nói nữa.
Nhưng Vãn Tình không vì vậy mà ngừng lại, "Đề nghị này của anh, tôi không làm được. Bởi vì, chính bản thân tôi cũng không thể điều khiển được trái tim mình. Tuy nhiên, nếu anh nhất quyết muốn làm vậy mới chịu giúp Thiên Tình, thì tôi có thể giả vờ như rất yêu anh."
Lời của cô thật tàn nhẫn làm sao? Vẻ mặt của Lục Yến Tùng lúc này nhìn qua như rất bình tĩnh, nhưng kỳ thực anh đang căm hận chỉ muốn bóp chết cô ngay tại chỗ.
Chỉ có người đàn bà này...Mới dám chối từ anh một cách tàn nhẫn như thế! Cũng chỉ có người đàn bà này luôn tỏ ra không cần anh.
Anh thật sự chỉ muốn đẩy cô ra xa, bỏ mặc Cảnh Thiên Tình sống chết làm gì làm, nhưng...
Lời nói ra khiến chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-xin-tha-toi/2504836/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.