Chương 137 “Anh.”
Một giọng nói trầm và khàn vang lên bên tai cô, giọng nói này rất quen thuộc. Hứa Trúc Linh nhìn chăm chú, sau đó sợ tới mức nhảy dựng lên. Đây là thật hay vẫn là một giấc mơ?
“Anh…anh về rồi à?”
“Anh mới về tối hôm qua. Suốt mười ngày anh xa nhà, em ăn ngon ngủ ngon, cả người tròn trịa. Anh rất thoải mái phải không? Em còn lén lút đi hẹn hò với ai hả? Coca lạnh uống có đã không? “
“Anh…anh lừa cho em nói?”
“Em còn muốn dấu diếm anh thì tội càng thêm nặng! Em tới đây, ngoan ngoãn chút, tự giác đi lại đây anh sẽ xử lý nhẹ nhàng.”
“Thế nếu em bỏ chạy thì sao?”
“Em muốn ngồi xe lăn không? Anh sẽ bảo Khương Anh Tùng đẩy em đi học mỗi ngày.”
Sau khi nghe những lời anh nói, Hứa Trúc Linh bất giác run lên.
Được lắm… quá biến thái.
Quả nhiên không ai dám chọc giận cậu ba!
Hứa Trúc Linh im lặng bước tới, cong cái mông nhỏ trắng nõn và mềm mại lên. Cố Thành Trung không khách sáo vút tay lên chuẩn bị vỗ xuống, Trúc Linh cảm thấy anh sắp vỗ rất mạnh vội lên tiếng.
“Anh đánh đi, đánh đi, dù sao đánh vào người em nhưng trong lòng anh đau, em biết.”
“?” Tại sao nghe những lời này có vẻ rất lạ.
“Đừng chơi chiến thuật tâm lý với anh, anh sẽ không mềm lòng.”
Cố Thành Trung hơi nheo mắt rồi lại giơ tay lên.
“Hu hu…khi bạn trai nhà người ta trở về đều sẽ ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/2100869/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.