Vào ngày hôm sau, sau khi Hàn Nhất Nhất được một thanh niên cứu khỏi cuộc đánh cược của hai nữ lão đại, thì Uông gia từ Canada trở về thành phố F, cả nhà họ Hàn cũng phải đi theo về thành phố F. Hàn Phong ở lại trong một căn nhà trệt nhỏ, Hàn Chí Viễn một năm chỉ trở về không đến ba lần nhưng mỗi lần đều là lấy trộm hết sạch tất cả tiền bạc trong nhà. Hàn Nhất Nhất ở lại trong ký túc xá trung học tiếp tục việc học. Tình cảm cùng với Uông Giai Trừng vẫn rất tốt. Bình thường khi chuẩn bị bài học chỗ nào không rõ sẽ hỏi Hàn Nhất Nhất mà cô cũng rất kiên nhẫn chỉ cho cô ấy. Chỉ cần có lúc rảnh rỗi, Hàn Nhất Nhất sẽ về Uông gia giúp mẹ Hàn Phong làm việc, bớt cho thân thể của mẹ càng ngày càng yếu do phải cực khổ. Mùa hè ở thành phố F rất đặc biệt, chính là ngay cả buổi tối cũng mát mẻ, nhà họ Hàn không có tiền lắp đặt máy điều hòa hay quạt điện, chỉ có thể dùng quạt tay quạt quạt lấy gió. Hàn Phong đem tất cả tiền tiết kiệm được đều len lén nhét ở một nơi mà Hàn Chí Viễn không thể tìm thấy. Số tiền này chỉ dùng làm chi phí sau khi Hàn Nhất Nhất đậu đại học. “Mẹ, mẹ ơi!” Thanh âm hưng phấn một mạch từ ngoài cửa thẳng đến bên trong cánh cửa, nhưng một chút hồi đáp cũng không có. Hàn Nhất Nhất không tìm được thân ảnh của mẹ cô, ý cười trên mặt từ từ biết mất. Mẹ còn chưa có trở về! Buổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao/2018328/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.