Toàn bộ nước đọng trong cơ thể Hàn Nhất Nhất được lấy ra sạch sẽ, vẻ mặt bác sĩ lại ngưng trọng.
Phía sau, Hạ Thiên Triệu cũng chạy về Hạ gia, nhìn Hàn Nhất Nhất đang nằm trên giường, sắc mặt hắn rất u ám.
"Bác sĩ Trần, con dâu tôi thế nào?" Hạ Trảm Bằng lo lắng hỏi.
"Hạ lão gia, cô ấy không có chuyện gì, chỉ là. . ." Bác sĩ hơi do dự
"Bác sĩ Trần, có gì cô cứ nói đi!"
"Cô ấy tuy rằng không có việc gì, nhưng đứa con của cô ấy đã không còn." Bác sĩ Trần hối lỗi mà nói: " Thực xin lỗi, tôi đã cố gắng hết sức."
"Cái gì? Cô nói con dâu tôi có thai? Chuyện khi nào? Tại sao chúng tôi đều không biết?" Hạ Trảm Bằng liên tiếp nhận hai chuyện, một tốt một xấu , làm cho huyết áp của ông tăng cao, thiếu chút nữa ngất xỉu.
"Bác sĩ Trần, cô nói vợ tôi mang thai? Chuyện khi nào?" Lần này là Hạ Thiên Triệu kích động, người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì, chuyện lớn như vậy, cô cư nhiên không có nói cho hắn.
"Chính cô ấy có thể cũng không biết, bởi vì đữa bé trong bụng chưa đủ nửa tháng." Chuyện này bình thường, không đặc biệt chú ý, người trong thời kỳ mang thai phản ứng đặc biệt rõ ràng, bất ngờ có thể không biết mình mang thai
"Đây là tạo nghiệt chướng gì!" Thân thể Hạ phu nhân loạng choạng một chút, người hầu chạy nhanh đến đỡ bà. " Tại sao đứa bé lại có thể? Ông trời sao lại đối với tôi như vậy? Tôi muốn một đứa cháu nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-ba-dao/2018516/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.