"Hừ, còn không phải nhị sư huynh của muội thấu hiểu lòng người sao? Để cho muội ra uy chủ tịch còn gì?"
Trầm Tịch Dương tao nhã ngồi xuống bàn làm việc của mình, gõ bàn nói, "Muội vốn dĩ là chủ tịch a!"
Đường Bắc Diệp nghe đến đây thì cười gian, chỉ tay vào đống giấy tờ trước bàn, trịnh trọng nói, "Chủ tịch Trầm, còn rất nhiều hợp đồng các nhãn hàng chưa được xử lý, đang cần ngài phê duyệt."
Trầm Tịch Dương, "..............."
Thế là vị chủ tịch nào đó đành trơ mắt nhìn nhị sư huynh nhà mình tiêu sái dời đi, ai bảo cô tự đào hố chôn mình chứ!!! TT
Còn hai ngày nữa là đến lễ trao giải Hoa Đỉnh, thôi đành phải cố hết sức vậy.....
****
Đến tận bữa trưa Trầm Tịch Dương vẫn còn vật vã với một đống công việc cần xử lý.
Đường Bắc Diệp ngồi ở bàn tiếp khách vừa nhâm nhi tách trà nóng vừa chẹp miệng, "Cố lên nào tam sư muội, sắp xong rồi!"
Trầm Tịch Dương cắn răng, "Biến cho bà đây!"
"Nào nào, muội bình tĩnh, huynh gọi đồ ăn trưa rồi, chúng ta cùng ăn..... Toàn món muội thích thôi!"
"Hờ, coi như huynh biết điều!"
Quả nhiên Trầm Tịch Dương vừa dứt lời thì tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi!"
Đường Bắc Diệp vốn đang tuỳ ý ngồi vắt chân lên ghế, vừa trông thấy người đi vào thì ngã ngửa ra đằng sau.
"Sao, lại là cô?"
Trầm Tịch Mạn Mạn thấy vậy thì cũng quay đầu, lọt vào tầm mắt của cô là thân ảnh nữ cao gầy, tóc dài như thác thả ngang vai, trên đầu đội một cái mũ phớt màu trắng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-cuong-the-phu-nhan-da-tro-ve/258643/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.