Sau khi bố trí ổn thỏa cho bọn trẻ, Ngôn Tiểu Nặc nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi đi vào phòng bếp.
Lục Đình đang làm bữa trưa, đầu bếp Quý và đầu bếp Ngô ở cạnh giúp một tay.
Ngôn Tiểu Nặc vừa bước vào, Lục Đình lập tức nói với cô: “Em nghỉ ngơi trước một lát đi, sẽ xong nhanh thôi.”
Đầu bếp Quý và đầu bếp Ngô đều cúi đầu, Ngôn Tiểu Nặc quyết định áp dụng thái độ không quan tâm, đi rót một ly nước ấm để uống.
Chỉ hai mươi phút sau, đồ ăn đã được làm xong.
Đầu bếp Quý và đầu bếp Ngô bưng đồ ăn ra ngoài, trước khi đi còn nói: “Phòng bếp hơi nóng, chúng tôi sang phòng học ăn.”
Ngôn Tiếu Nặc chưa kịp nói gì thì hai người đã ra khỏi cửa.
Lục Đình cười cười: “Không phải đã đói bụng rồi à? Mau ăn đi”
Nghe anh ta nói vậy cô liên cảm thấy đói bụng, vội vàng ngồi xuống ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Lục Đình hỏi cô: “Em ở đâu vậy?”
Ngôn Tiểu Nặc nói địa chỉ cho anh ta, Lục Đình chỉ gật đầu rồi nói với Ngôn Tiểu Nặc: “Không còn sớm nữa, mau đi nghỉ đi”
“Vậy anh đi đâu để nghỉ ngơi thế?” Ngôn Tiểu Nặc nhẹ giọng hỏi anh ta. Lục Đình đáp: “Anh còn có việc, xong xuôi rồi qua sau”
Ngôn Tiểu Nặc gật đầu rồi đi ngủ trưa.
Rút được kinh nghiệm từ bài học ngày hôm qua, hôm nay Ngôn Tiểu Nặc thức dậy đúng giờ và gọi bọn trẻ dậy một cách suôn sẻ.
Sau khi làm xong mọi thứ, Lục Đình trở về.
“Việc của anh đã xong rồi hả?” Ngôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-cuong-vo/1377281/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.