Mặc Tây Quyết nằm chặt tay Ngôn Tiểu Nặc và cùng có sải bước trên đoạn thảm đỏ còn lại trong ánh nhìn chăm chú mang theo lời chúc phúc của tất cả mọi người.
Chiếc áo cưới dài thướt tha trải ra trên mặt đất tạo thành vẻ đẹp duyên dáng yêu kiều của cô dâu trẻ, giọng nói hiền hòa của cha xứ vang lên, Ngôn Tiểu Nặc và Mặc Tây Quyết cùng trao cho nhau lời ước hẹn quan trọng nhất của đời người,
Khi chiếc nhẫn cưới đại diện cho tình yêu sâu sắc của cô dâu chú rể được đeo lên ngón áp út của hai người thì tiếng pháo mừng cũng vang lên, cùng lúc đó là hàng trăm hàng ngàn mảnh hoa giấy bay đầy trời như lời chúc mừng dành cho họ.
Cuối cùng Ngôn Tiểu Nặc cũng thở phào nhẹ nhõm, cô đã hoàn thành được ước nguyện lớn nhất của đời con gái.
Sau đó là nghi thức cô dâu ném hoa cưới. Thật ra trong lịch trình ban đầu không hề có hoạt động này nhưng Ngôn Tiểu Nặc vẫn muốn thực hiện nó. Cô muốn ném đóa hoa chan chứa lời chúc hạnh phúc này vào tay Toàn Cơ, bong rằng bà chủ Toàn Cơ và Phó Cảnh Sâm có thể đến bên nhau.
Toàn Cơ cầm bỏ hoa và nhìn Ngôn Tiểu Nặc với ánh mắt biết ơn sâu sắc.
Ngôn Tiểu Nặc thoảng cười rồi theo người giúp việc đi đổi sang chiếc váy khác. Cô trút đi chiếc váy cưới lộng lấy và thay bằng bộ lễ phục gọn gàng hơn. Chiếc váy dài qua đầu gối với nền vải đỏ thắm nở đầy hoa học lan trắng xinh đẹp. Trang sức cũng được đổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-cuong-vo/1377551/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.