Editor: May
Đèn lớn ở cổng trường rất sáng, chiếu sáng nửa bên mặt Lạc Ương Ương, nhưng nửa bên mặt kia của cô che giấu trong bóng tối, Phong Ngật thấy không rõ biểu tình của cô.
Tay đặt ở trên đùi của Lạc Ương Ương, khẩn trương nắm gắt gao, trên mặt lại ra vẻ nhẹ nhàng nói: “Em chính là cảm thấy bốn số một tương đối dễ nhớ mà thôi, hóa ra sinh nhật anh ba là ngày 11 tháng 11 sao?”
Ánh mắt tìm kiếm của Phong Ngật vừa thu lại, không tiếng động cười ôn nhuận: “Anh ba là sinh ra vào lễ độc thân, phỏng chừng đời này đều sẽ cô độc rồi.”
“Sao có thể? Anh ba tốt như vậy, khẳng định sẽ cưới một chị dâu tốt!” Phong Diệc Hàm lập tức nói tiếp.
Nghĩ đến anh ba sẽ đối tốt với một người phụ nữ khác, tốt đến còn muốn tốt hơn cô, tuy rằng lòng bị tổn thương của cô có chút ghen ghét, nhưng mà, cô vẫn là hy vọng anh ba hạnh phúc.
“Phải không?” Ánh mắt Phong Ngật hơi thâm thúy liếc mắt nhìn Phong Diệc Hàm một cái.
“Ừ!” Phong Diệc Hàm khẳng định gật đầu.
Lạc Ương Ương hơi thu liễm đôi mắt, anh ba sẽ cưới một chị dâu tốt……
Nghĩ đến đây, Lạc Ương Ương có thể rõ ràng cảm giác được, trái tim của mình hung hăng co rút một chút, tâm sẽ đau, rất đau.
Một trận tiếng chuông di động vang lên, là Phong Ngật dùng di động Lạc Ương Ương gọi cho điện thoại của mình.
“Ương Ương.” Sau khi cắt đứt di động, Phong Ngật trả điện thoại di động lại cho Lạc Ương Ương.
Lạc Ương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-dai-nhan-the-luc-tot/2066483/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.