Một đám vệ sĩ đen dữ chặt cô lại, Mộng Tịch ồn ào, còn bị bọn chúng nhét khăn giấy vào miệng.
Tề Khang Vũ điềm tĩnh, nói một câu lạnh sống lưng:
“Chu Mộng Tịch, trả nợ thôi.
Cả giác mạc và đứa con trong bụng, cô không xứng có một thứ gì hết!”
Màn hình nhỏ trên xe ô tô bỗng phát đến bản tin thời sự.
Người đưa tin tường thuật lại cái chết của một phạm nhân trong nhà tù thành phố S.
Một người đàn ông đã chọn cái chết man rợ nhất – cắn lưỡi để kết liễu bản thân mình.
Người được xứng danh, chính là cố chủ tịch tập đoàn Chu thị - Chu Bá Thành.
Cùng một chiếc xe, một kẻ đang cười lên điên dại, người còn lại, nước mắt chảy đến thấm cạn mảnh áo trước ngực, cùng với tiếng nấc ậm ừ không thể bật ra.
Mộng Tịch ngất lịm, tim chỉ chầu chực ngừng đập.
Chiếc xe vẫn cứ lao nhanh về phía trước, đi đến một công xưởng ở vùng ngoại thành.
Cả đoạn đường, vẫn có một chiếc xe ô tô khác bám đằng sau gắt gao.
Mộng Tịch được đưa vào bên trong.
Cô đã tỉnh dậy, yếu ớt chống trả, nhưng vẫn không có tác dụng.
“Đã đến đầy đủ chưa?” Tề Khang Vũ hỏi người đàn ông đợi sẵn ở đó.
Trên người anh ta mặc một chiếc áo blouse trắng, giống như bác sĩ vậy.
“Đến đủ rồi, tất cả đang ở bên trong phòng.”
“Được, giúp cô ta lấy đứa trẻ trong bụng ra đi.”
Người kia nhìn vào bụng của Mộng Tịch, rồi lại nhìn vào Tề Khang Vũ, kinh hãi.
Anh ta lắp bắp:
“Sao anh không nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/110830/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.