Tại Tân thị.
Tân Dực Hành ngồi trên ghế xoay, hai tay linh hoạt vừa lật từng tờ dữ kiện trên bàn vừa gõ phím.
‘Cốc cốc cốc’
Đủ ba tiếng gõ cửa, Tân Dực Hành mới ngẩng đầu lên hỏi “là ai”.
Phía sau cánh cửa, Lý Uyển Nghi nói rằng có một số dự án cần sự phê duyệt của hắn, từ đó mới có được sự đồng thuận của Tân Dực Hành mà bước vào.
Lý Uyển Nghi bước nhanh đến chỗ hắn, cô đưa tay đặt một xấp văn bản đến trước mặt hắn, mùi mực in vẫn còn mới khiến hắn hơi khó chịu, Lý Uyển Nghi không biết vô tình hay cố ý lại ghé sát vào lòng hắn, một tay cầm khăn ngỏ ý giúp hắn che chắn mũi.
_ Tránh ra.
Hai chữ này Tân Dực Hành phát ra nhẹ nhàng và bình thản, giống như đây là chuyện hắn làm đã quen.
Nhưng Lý Uyển Nghi bất quá chỉ thay đổi tư thế, rốt cuộc khoảng cách vẫn không thay đổi được bao nhiêu, cuối cùng không hiểu thế nào lại ngã vào lòng hắn.
_ A Hành, tôi,...
Hai má cô phím hồng, môi đỏ mấp máy gọi tên hắn, dáng vẻ ngượng ngùng e lệ chẳng khác thiếu nữ tuổi đôi mươi.
Soạt.
_ Á..
Lý Uyển Nghi trăm lần vạn lần không nghĩ đến Tân Dực Hành vô tình đến mức gạt mạnh cô xuống đất.
Hành động bất ngờ của hắn khiến cô thấy đau, không chỉ là nỗi đau thể xác, mà còn là ở....trong tim.
Cô không dám nhìn thẳng vào mắt hắn mà chỉ lén lút ngước nhìn một chút, hệt như một đứa trẻ vừa phạm lỗi đang lo lắng hình phạt sắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-la-nguoi-yeu-cu/87538/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.