_ Thí sinh số 11, cô Khưu Tịnh Y, mời vào.
Khưu Tịnh Y đóng cửa hồi hộp ngồi xuống ghế, lần lượt nhìn từng người trước mặt, âm thầm đưa ra đánh giá.
Tất cả những người ngồi trước mặt nhìn chung đều là người có tuổi, buổi ứng tuyển trợ lí bên cạnh chủ tịch của Hoắc thị quy mô không hề nhỏ, xem ra những người phỏng vấn ngồi đây đều là có chức vụ lớn trong tập đoàn.
_ E hèm, hồ sơ của cô chúng tôi đều đã xem qua, chung quy là không có gì đặc biệt.
_ Vừa mới tốt nghiệp, chỉ có kinh nghiệm làm part-time, không có lai lịch tốt, cũng không có người giới thiệu...
_ Mục đích của cô khi ứng tuyển vào Hoắc thị chúng tôi là gì?
Khưu Tịnh Y nuốt nước bọt, thoáng chốc cảm thấy sợ hãi nhưng cũng rất nhanh lấy lại phong độ.
_ Vì ba mươi nghìn vạn, đương nhiên, tôi cam đoan bản thân có thể đem lại cho Hoắc thị nhiều hơn cả như thế - Khưu Tịnh Y vẻ mặt quyết tâm giọng nói chắc nịch.
Sau câu nói của Khưu Tịnh Y cả căn phòng dường như chìm vào tĩnh lặng, đỉnh điểm thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng ruồi bay vo ve.
Bỗng nhiên có giọng cười mở màn vang lên đầy trào phúng, sau đó cả căn phòng đều như được mùa mà cười theo điên dại, có người còn lố lăng đến mức suýt ngã cả ghế.
Khưu Tịnh Y vừa giận vừa xấu hổ đến đỏ cả mặt, cô là đang rất nghiêm túc nhưng cư nhiên bị đám người kia bỡn cợt.
Cô thầm nghĩ, giá như ngay từ lúc đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-la-nguoi-yeu-cu/87591/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.