Đám người hầu vừa nghe tin được nghỉ, ai nấy đều cảm kích cúi chào rồi rời đi rất nhanh, chẳng mấy chốc biệt thự đã trở nên yên tĩnh đến lạ thường.
Tổng tài khui một chai rượu vang 1982, rót ra ly, thong thả ngồi vào bàn ăn, ánh mắt vẫn không rời khỏi hình bóng bận rộn trong bếp kia.
Cậu bé nhỏ nhà anh đang lóng ngóng xếp nguyên liệu, thỉnh thoảng lại cúi đầu xem công thức rồi lục lọi đống gia vị. Mọi cử chỉ ấy đều vô cùng vụng về, nhưng lại khiến tổng tài cảm thấy tim mình mềm nhũn, như có một dòng nước ấm dịu chảy qua — bình yên, đơn giản, mà hạnh phúc lạ thường.
Đột nhiên, bé cá ngựa hét lên:
"A! Hình như em rắc nhầm rồi... cái này không phải muối!"
"Thứ bên cạnh kia mới là muối."
Mười phút sau, cậu bưng lên một đĩa thức ăn, vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa mong chờ. Cúi đầu, cậu lí nhí:
"Tiên sinh, không biết hương vị... thế nào..."
Nhìn đĩa thức ăn chẳng ra hình thù gì, tổng tài âm thầm nghĩ:
"Hương vị gì nữa, không quan trọng. Đây là món đầu tiên bé cá ngựa tự tay làm cho mình."
Cho dù có dở đến mấy, thì vào ngày sinh nhật anh, món ăn ấy vẫn là món quà chân thành và ấm áp nhất.
Dưới ánh mắt chờ mong của cậu, tổng tài đưa đũa gắp thử miếng đầu tiên.
!!!
?!?
"Trời ơi... ngon quá!"
Anh kinh ngạc đến suýt rơi đũa. Món cá chưng quả trám không hề là "thảm họa" như anh tưởng – ngược lại, nó vô cùng xuất sắc! Cá được hấp đúng độ, mềm mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-nhat-duoc-be-ca-ngua/2715403/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.