Chương 706: Sự kinh tởm của Mục Dĩ Thâm (5)
Mạc Hạnh Nguyên nhìn anh ta, ngây người ra, rất lâu không nói gì, không tin vào lời anh ta nói, cô ta xác nhận lại một lần nữa: “Ý anh là gì?” Kiều Cảnh Thần nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ý của tôi là cô đừng mặt dày ở lại thành phố này nữa, thu dọn đồ đạc trở vê Giang Ninh đi”
Ngay sau đó, sắc mặt Mạc Hạnh Nguyên trở nên trắng bệch, có vẻ như vô cùng bất ngờ, nhìn về phía Phó Thắng Nam, giọng nói nghẹn ngào: “Anh Thắng Nam, anh cũng không cân em sao?”
Phó Thắng Nam ôm lấy tôi, ánh mắt âm trâm: “Mười lăm năm rồi, năm đó tôi đồng ý làm anh cô bởi vì cô còn chưa trưởng thành, hiện giờ cô đã có thể tự lập, chuyện của cô từ nay về sau không liên quan đến tôi nữa”
Tôi hơi bất ngờ, không ngờ Phó Thắng Nam sẽ buông tay như vậy, tôi ngây người nhìn anh khiến anh chú ý đến, bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đặt lên bụng tôi.
Mạc Hạnh Nguyên đột nhiên cười lớn, giọng nói có chút bi ai: “Hóa ra tất cả đều là giả, đều là giả, cái gì mà lời hứa, cái gì mà thích, cái gì mà yêu, đều là giả dõi, lừa người, tất cả các người đều giả dõi!”
Tôi nhíu mày, không thể nào hiểu nổi Mạc Hạnh Nguyên, theo tôi thấy, cho dù năm đó Lâm Trí Lân dùng cách gì để Mạc Hạnh Nguyên đến bên cạnh Phó Thắng Nam thì cũng đã mười mấy năm trôi qua, bọn họ đều đã có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/1535501/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.