Ngày thứ năm bị giam cầm....
Rầm rầm...
Đoàng... đoàng....
Tiêu Tiểu Diệp áp tai vào cửa, nghe thấy tiếng náo loạn ở bên ngoài.
Có người đột nhập sao?
Tiếng đạn bên ngoài vẫn không ngừng. Một lúc sau thì ngừng bặt.
Tiêu Tiểu Diệp hơi e ngại.
" Rầm...rầm..." Cửa bị đập mạnh.
Cô lùi về phía sau, " Mở cửa!" Ngoài kia, có thanh âm lạnh lẽo của nữ giới.
Tiêu Tiểu Diệp mở cửa, nhìn người đang đứng trước mặt mình, kinh ngạc.
" Mục Tử Kì?" Cô nhíu mày hỏi.
" Đi theo tôi, rất nhanh thôi sẽ có những kẻ tới đây để giết cô." Mục Tử Kì kéo tay cô, chạy một mạch.
Tiêu Tiểu Diệp cũng mường tượng được rồi, cô chạy theo cô ta.
Lúc chạy, cô có ngoái đầu lại, phía sau lưng là một cảnh tượng đẫm máu. Cô nhìn lại người đang lôi kéo mình này, chiếc áo da màu đen có mấy giọt nước không rõ màu, nhưng cô nghĩ cô biết nó là gì...
Hai người chạy tới một cái hành lang vắng không có cảnh vệ canh giữ. Mục Tử Kì đột nhiên ngã quỵ xuống.
Tiêu Tiểu Diệp hốt hoảng xem cho cô ta.
Phần eo chảy máu, cô kéo áo lên, chiếc áo trắng phía trong đã sớm thấm máu. Lúc nãy cô gái này lại chạy một đường dài như vậy, chắc là cơ thể đang thiếu máu.
" Nghe này, cố gắng ổn định hô hấp, từ từ thở, đừng vội." Tiêu Tiểu Diệp lấy tay ấn vào vết thương ngăn máu chảy.
" A!" Mục Tử Kì hét lên.
" Không cần biết cô vì cái gì mà cứu tôi nhưng cũng không cần cô phải liều mạng như này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-phu-nhan-lai-bo-tron-roi/218904/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.