Tiêu Tiểu Diệp cuối cùng cũng mua được nước. Người chen chúc nhau, khó khăn lắm mới tới lượt. Khi cô về thì thấy hai ông tướng kia vẫn còn nhàn nhã buôn chuyện.
" Này, hai người định nói tới bao giờ nữa hả?"" Tiếng của Tiêu Tiểu Diệp làm cho hai người kia giật mình.
" Bà xã, cuối cùng em cũng về... Suýt nữa thì anh đã chạy đi tìm em rồi!"" Bạch Niên Vũ cười.
" Với cái bộ dạng của anh thì sẽ không có chuyện đó đâu." Tiêu Tiểu Diệp lườm. Cái bộ dạng nhàn nhã nói chuyện này thì...
" Bà xã, em phải tin tưởng anh." Bạch Niên Vũ tỏ ra ủy khuất.
" Thôi thôi, uống nước đi." Tiêu Tiểu Diệp đưa chai nước cho hai người.
Hai tên kia hí hửng đón lấy, bắt đầu bồi bổ năng lượng.
" Sao em đi lâu vậy?"" Bạch Niên Vũ hỏi.
" Người đông." Tiêu Tiểu Diệp nhàn nhạt trả lời.
" Thế sao không gọi cho anh, chỉ cần một câu của anh đảm bảo có cả xe nước trước mặt em." Bạch Niên Vũ ngạo mạn.
" Được rồi, chẳng phải tôi cũng đã mua về thì anh uống cho tôi cái." Tiêu Tiểu Diệp thở dài, tại sao cái tên này cứ một lúc là lại động kinh lên vậy.
----------------------------------
" Tiểu Màn Thầu, hôm nay chơi có vui không vậy?" Tiêu Tiểu Diệp thắt dây an toàn cho cậu nhóc, dịu dàng nói.
" Vui lắm ạ. Rất lâu rồi con mới được đi chơi." Tiểu Màn Thầu phấn khích.
" Vậy lần sau chúng ta đi tiếp nhé!" Tiêu Tiểu Diệp cười, xoa đầu cậu nhóc.
" Vâng ạ!"
Bạch Niên Vũ bị bỏ rơi mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-phu-nhan-lai-bo-tron-roi/219000/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.