Nơi này so với hai năm trước cũng không có thay đổi gì quá lớn, chỉ là những cây cảnh sân vườn trong căn biệt thự đã không còn giống như trước đây, còn cảnh quan bên ngoài của căn biệt thự vẫn không có gì thay đổi.
Lúc này, Hạ Tử Hy đứng trước cổng lớn căn biệt thự, tâm trạng hoàn toàn khác với trước đây.Hai năm trước, có lẽ cô cũng đã từng hận, đến mức lúc cô rời đi, đã từng mang tâm lý phải quay về báo thù, nhưng hiện tại khi một lần nữa đúng tại nơi này, tâm tình đã tĩnh lặng đi rất nhiều.Chuyện của hai năm trước, từng chuyện như cuốn phim chiếu chậm lần lượt diễn ra một lần nữa trước mắt cô, những chuyện này cô chưa từng quên, nhưng sớm đã không còn cảm giác mãnh liệt như trước đây.Hạ Tử Hy hít sâu một hơi, bước lên phía trước, nhấn vào chuông cửa,Rất nhanh, của liền được mở ra.
“Dì Lý!” ngay giây phút nhìn thấy bà, Hạ Tử Hy vui vẻ kêu một tiếng.Dì Lý cũng không nghĩ rằng Hạ Tử Hy sẽ thật sự quay lại nơi này.
“Thiếu...không, Tử Hy!” dì Lý vui mừng gọi tên cô: “Tại sao cháu lại đến đây?”“Cháu tất nhiên là đặc biệt đến thăm dì rồi!” Hạ Tử Hy nói.
“Nhanh bước vào, nhanh bước vào!” Dì Lý vội vã kéo cô tiến vào.Dì Lý đã ở Mục gia gần mười năm, tất cả mọi người ở Mục gia đối Xử rất tôn trọng với bà, cho nên mới yên tâm giao việc chăm sóc Mục Cảnh Thiên cho dì Lý.Đến một người kiêu ngạo, hống hách như Mục Cảnh Thiên, khi đối xử với bà cũng vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-phuc-hac-ba-dao-lao-ba-em-that-me-nguoi/190055/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.