Thanh Nhược đứng ở cửa văn phòng hít sâu một hơi rồi đẩy cửa bước vào.
Người đàn ông ngồi phía sau bàn làm việc ngẩng đầu lên nhìn cô, hơi ngưỡng thân mình về sau, tựa lưng vào ghế ngồi.
Trong mắt của y nhiễm ý cười, có chút xấu xa, có điểm càn rõ, tất cả ở trên khuôn mặt tuấn tú càng thêm hấp dẫn người.
Nhưng Thanh Nhược lại nhìn không thấy, cô không cảm giác được cái gì hết, trong đầu chỉ còn tiếng ong ong.
"Em tới tìm anh?" Trong giọng nói của y có chút buông lỏng.
Trong lời nói của y bao hàm rất nhiều ý tứ, trong đó có cả sự chờ mong của y.
Thanh Nhược nhẹ nhàng lên tiếng, chống một tay vào bàn làm việc, "Tôi tới tìm anh..."
Tìm y để lấy khế đất, tìm y để trộm đồ vật nhưng cô không thể nói ra.
"Nhớ anh sao?" Dạ Đình Sâm đứng dậy đi tới bên cạnh người của cô, rồi khẽ vuốt ve gương mặt của cô, "Vừa đúng lúc, anh cũng đang nghĩ tới em, em liền tới rồi."
Y mặc kệ cô sẽ trả lời như thế nào, thế mà cô lại dùng đôi mắt đen trắng rõ ràng ấy nhìn vào y mà không phản bác.
Lòng của y khẽ động liền đặt một nụ hôn khẽ lên bên môi của cô.
Cô cũng không có phản kháng lại.
Y không khống chế được nội tâm kích động nên liền ôm chầm lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-tai-sung-vo-hay-tiet-che/1091232/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.