Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Chớ đừng nói chi là dao nhỏ đã đặt tại trên cổ, cho dù Mã Khuyếch không tình nguyện, cũng chỉ có thể nắm lỗ mũi, gật đầu đáp ứng.
Nhưng thật ra Trần Đông đứng bên lộ ra vẻ cổ quái.
Bởi vì y nhận ra, trong mười mấy người ngăn trở y có hai gương mặt quen thuộc.
Nếu không nhớ lầm, hai người kia là người của Lý Bảo! Trần Đông là sống nhiều năm tại Khai Phong, mặc dù không coi là người sinh trưởng ở địa phương Khai Phong nhưng đối với đệ tử của Lý Bảo thì xác thực có thể nhận biết được rõ ràng. Nếu là người của Lý Bảo, vậy có liên quan đến rất Tiểu Ất. Trần Đông rất rõ ràng, giữa Lý Bảo và Ngọc Doãn sớm đã biến thù thành bạn rồi.
- Đại đương gia không cần phải lo lắng...
Trần Đông khẽ mỉm cười, hạ giọng nói:
- Nếu ta đoán không sai, chỉ sợ là lang quân nhà ta tới rồi.
- Ngọc Tiểu Ất?
Mã Khuyếch mày nhăn lại, lập tức lộ ra vẻ không hài lòng.
- Ngọc Lang Quân này là có ý gì?
Cũng khó trách gã sẽ như thế, đổi lại bất cứ người nào gặp được loại sự việc như này, sợ cũng sẽ không cao hứng. Mã Khuyếch làm việc cho Ngọc Doãn, tuy nói phương diện này cũng có một chút ý nguyện của Mã Khuyếch, nhưng nói cho cùng, cũng là làm việc vì Ngọc Doãn.
Đang yên lành đột nhiên xuất hiện hai nhóm người cưỡng ép, chính là thủ hạ Ngọc Doãn
Mã Khuyếch không thấy thoải mái trong lòng.
Trần Đông thấp giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thi-hanh/89949/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.