"Chị yêu, cứu mạng..." Kha Trạch Vũ từ trên lầu xông xuống, vọt thẳng vào trong ngực của cô.
An Chỉ Manh lui về phía sau mấy bước mới ôm lấy bé."Làm sao rồi hả?"
"Chị yêu, em muốn cáo trạng. Chị giúp em thu thập người đàn ông nhà chị." khuôn mặt nhỏ tức giận, quơ quả đấm, biểu thị bất mãn của mình.
An Chỉ Manh bị bé làm cho sắc mặt ửng hồng. "Trẻ con, nói chuyện phải thành thật."
"A nha! Ông Quản gia mới nói các ngươi muốn sinh tiểu bảo bảo rồi." Cái đầu nhỏ đi lòng vòng, giống như trọng điểm không đúng."Chị yêu, chị muốn gả cho cậu rồi! Trời ạ! Vậy em làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Chị vứt bỏ em..."
Nhìn khuôn mặt nhỏ vẻ ủy khuất lã chã chực khóc, đáy lòng không khỏi mềm nhũn ra.
Vươn tay vuốt tóc màu nâu hơi xoăn của bé, dỗ dành."Ngoan á! Chị không có vứt bỏ em."
"chị liền vứt bỏ em! Chị phải theo cậu kết hôn, không quan tâm em rồi." Vẻ mặt ủy khuất tựa đầu ở trước ngực của cô, che giấu khóe miệng mình nhếch lên tươi cười.
ngực Chị yêu, mềm mại co dãn tốt! thật mềm mại, thật thoải mái.
Giữ lại nước bọt, cọ cọ không ngừng!
An Chỉ Manh cho là bé thương tâm khóc, chỉ có thể luống cuống tay chân dỗ dành.
Thấy lừa gạt vô dụng, không thể không dời đề tài."Vừa rồi em muốn cáo trạng với chị cái gì?"
Nói lên cái này, bé lập tức thật ủy khuất rồi."Ô ô ô... Cậu cho cha em đóng băng tiền riêng của em rồi! đóng băng a a a..."
"Ách... Có bao nhiêu?"
"Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-thong-cung-chieu-vat-nho-dang-yeu/2177112/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.