Hách Viễn cầm lấy điện thoại, nói với Lâm Lang vài câu rồi chỉnh lại quần áo, vỗ nhẹ vào đầu Oa Oa: “Muốn ăn gì thì nói với cô giúp việc dưới nhà, em có thể đi thăm thú xung quanh, cô ấy không lên đây đâu. Công ty có việc, anh phải đi đây, em ở nhà chơi vui vẻ nhé!”
Oa Oa còn chưa kịp phản ứng gì, anh đã đóng cửa phòng rồi xuống nhà, lên xe đi mất, động tác nhanh như chớp. Oa Oa cảm thấy mình đáng thương như chú cún cưng bị ông chủ bỏ mặc ở nhà, ông chủ thậm chí còn không thèm quay lại mà chỉ dịu dàng bảo: “Ngoan nhé, đừng có nghịch linh tinh đấy!”
Trong lòng cô cảm thấy có một chút... khó chịu.
Oa Oa lồm cồm bò dậy khỏi giường, chỉnh quần áo gọn gàng lại rồi bắt đầu khám phá một vòng. Làm con vật cưng, mà lại là con vật cưng có quyền sở hữu cả ngôi biệt thự này, nơi đầu tiên mà Oa Oa muốn khám phá là toilet, phòng tắm.
Sau hơn ba giờ đồng hồ thăm thú hết ngôi nhà, Oa Oa thở dài ngao ngán, cuối cùng mình cũng trở thành người giàu có rồi, nhưng cô vẫn còn đủ sức leo lên phòng ngủ của ông chủ, ngồi trên giường, ôm chiếc máy tính xách tay vừa chôm được từ phòng sách của Hách Viễn.
Máy tính của Hách Viễn không có QQ, không có Pikachu, cũng không lưu trữ địa chỉ trang web scandal. Trên background máy tính đen sì chỉ có duy nhất các giấy tờ, công văn, tài liệu của công ty.
Sở trường của Oa Oa là nghịch máy tính, chỉ trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tot-nghiep-roi-ket-hon-thoi/2650720/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.