Dường như số Đào Bách rất may mắn, thắng liên tiếp mấy ngày dẫn đến việc hắn càng cược càng lớn, tính hiếu chiến cũng tăng lên, đến độ ăn ngủ cũng làm ở sòng bạc.
Nhưng một tuần sau, vận may của gã đã tận. Nhưng gã vẫn không chịu cược nhỏ xuống, làm số tiền tích cóp được mấy ngày nay nhanh chóng bay sạch sẽ. Gã đã chơi đến đỏ mắt rồi, lúc nào cũng cảm thấy ván tiếp theo sẽ là ván chiến thắng – đừng nói là bây giờ không có ai khuyên gã, mà có khuyên thật thì gã cũng không nghe!
Khi hai bàn tay trắng, gã lại dẫm vào vết xe đổ – đi vay nặng lãi. Quản lý ở đây cũng biết đến con bạc lâu năm là gã, vừa biết gã đang kẹt tiền là đã hào phóng cho mượn ngay.
Khi Đào Bách ý thức được số tiền trên trời mình đang nợ, thì gã… đã không quay lại được rồi.
Quản lý sòng bạc mỉm cười thông báo: “Cậu Đào, xin hãy hoàn trả cả gốc lẫn lãi trong vòng một tuần nữa.”
Gã cười gượng: “Được, được thôi… Chỉ cần cho tôi mượn thêm ít nữa là…”
Quản lý lắc đầu: “Xin lỗi. Đây là luật của chúng tôi.”
Gã lập tức biến sắc: “Ông đùa tôi hả? Tôi lấy đâu ra lắm tiền thế?”
“Đó là chuyện của cậu.” Quản lý vẫn mỉm cười: “Nghe nói lần trước cậu có thể trả hết nợ trong một đêm, vậy thêm lần này nữa cũng được thôi nhỉ.”
“Không, không phải!” Gã lắc đầu liên tục: “Lần trước là có người giúp tôi!”
“Thì cậu cứ đi nhờ người ta lần nữa, sao cho đúng hạn đủ tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-cong-chi-tu/425941/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.