Lê Dương bị một gậy trọn sức này phang cho suýt nữa lăn ra đất.
May mắn Thiệu Nhất phản ứng nhanh, kịp đỡ lấy cậu.
"Lê Dương --!"
Mấy lời chó má của Thiệu Trọng Nhân khiến đầu óc Thiệu Nhất lùng bùng, lúc bị Lê Dương đẩy anh không phản ứng kịp, khi nghe tiếng gậy đánh vào da thịt, tim anh ngưng đập phải mất mấy giây.
Anh xoay người ôm lấy Lê Dương, sau đó giơ chân đá một phát vào ngực tên đánh lén.
Tên kia bị đá bay ra xa hai thước, nằm bò trên đất, đoán chừng tạm thời không dậy nổi.
Mắt Thiệu Nhất đỏ ngầu, cúi đầu kiểm tra Lê Dương, "Dương Dương! Không sao chứ?!"
Lê Dương khẽ rít lạnh, nửa người mất tri giác không thể nhúc nhích, đầu óc thì vẫn tỉnh táo, cơn đau tràn lan trận sau dữ hơn trận trước, giờ mà hôn mê chắc chắn vì đau không chịu nổi. Lúc này cậu chỉ có thể dựa cả người vào lòng Thiệu Nhất.
"Đau......" chết bố.
Lê Dương đau đến không nói nên lời, còn đau hơn lần trước bị đập chai vào đầu!
Thiệu Nhất ôm cậu sợ chạm chỗ bị đánh, chỉ có thể từ từ đặt người xuống đất, sau đó lập tức gọi 120.
Vất vả giữ bình tĩnh gọi xe cứu thương xong, cả người Thiệu Nhất chìm vào rối loạn.
Lê Dương thay anh hứng một gậy.
Bạn nhỏ của anh thay anh hứng một gậy.
Trong đầu anh lúc này liên tục tái hiện cảnh tượng Lê Dương gục xuống sau lưng mình, cùng tiếng rên của cậu.
Cảm giác tim ngưng đập quá rõ ràng, anh không thể nghĩ được điều gì khác, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-sua-vi-em/807405/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.