Cốc trà sữa thứ hai mươi mốt: Dù sao em cũng là đội trưởng.
- -----------------------
Lúc bọn họ tới chùa Linh Thương, trong chùa đang rất đông người.
Thần phật ngay trước mặt, dù lòng có tin hay không, chí ít giờ phút này họ nhất định phải thành kính.
Tô Ngang lôi kéo Lê Dương: “Đội trưởng! Mau! Bái bằng cả tấm lòng chân thành của mày đi!”
Lê Dương thở dài, nhưng vẫn đi đến dâng hương.
Thiệu Nhất dọc đường chụp được không ít ảnh, có phong cảnh cũng có con người.
Anh bỏ máy ảnh xuống, bước tới cạnh Lê Dương, cùng nhau thắp hương.
Lê Dương thấy anh cũng chắp tay, hỏi rằng: “Anh cầu gì vậy?”
Thiệu Nhất cười, “Không có gì. Chỉ là, hy vọng hết thảy đều suôn sẻ.”
Lê Dương nghe anh nói vậy cũng mỉm cười, “Đơn giản thế thôi à.”
“Ừ, chỉ đơn giản thế thôi.”
Mọi người bái Phật xong, thời gian vẫn còn sớm, không biết là ai đưa ra đề nghị cả đám leo lên đỉnh núi ngắm cảnh.
Lê Dương: “……”
Những người khác đều rất tán thành, núi Linh Thương phong cảnh tú lệ, hẳn trên đỉnh núi cảnh vật sẽ càng đẹp mắt. Hơn nữa tuổi thiếu niên vốn ham chơi, ngồi xe hai tiếng tới đây chỉ để bái một chốc rồi về, chẳng có đứa nào vui vẻ cả.
Diệp Dụ cũng suy xét đến điểm này, liền đồng ý: “Thế cũng được, nhưng thầy thấy đường núi càng lên cao càng khó đi, mọi người phải để ý dưới chân mình.”
Lý Nhiên theo chân Diệp Dụ là chuyện miễn bàn. Từ sau khi nghe Diệp Dụ kể về truyền thuyết ngôi chùa Linh Thương, hắn liền cho rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tra-sua-vi-em/807477/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.