Editor: Miri
- -----------------------------------------------
Bất quá cảm xúc ấy chỉ kéo dài một hồi, Phó Trường Lăng đã nghe phía sau truyền đến một thanh âm lạnh lẽo: "Mở cổng Luân Hồi đi."
Phó Trường Lăng chợt hoàn hồn.
Đây không phải đời trước, hắn quay đầu liếc nhìn Tần Diễn một cái, cười cười, sau đó giơ quạt để lên đầu môi, miệng niệm chú ngữ.
Một cổng sáng dần dần hội tụ xuất hiện, đó là người siêu độ thông tri với Thiên Đạo, mở cổng Luân Hồi cho những vong hồn.
Cổng sáng mở ra, vong hồn từng người bái biệt với Phó Trường Lăng và Tần Diễn, lớp lớp đi vào trong sáu cõi luân hồi. Tạ Thận lẳng lặng nhìn bá tánh của mình, trong mắt một mảnh tĩnh mịch, nhưng trong sự tĩnh mịch đó cũng mang theo một loại bình tĩnh trần ai lạc định.
"Tạ quốc chủ." Tần Diễn thấy Phó Trường Lăng mở ra cổng vào sáu cõi luân hồi rồi mới kêu Tạ Thận. Tạ Thận nghe y gọi cũng quay người lại, cung kính hành lễ, "Tần tiên sư."
"Tạ quốc chủ, Tần mỗ còn một việc chưa hiểu, thỉnh quốc chủ giải thích nghi hoặc."
"Thỉnh giảng."
Tạ Thận thần sắc trịnh trọng, hoàn toàn là thái độ biết thì sẽ nói, không hề có ý giấu diếm.
Phó Trường Lăng mở cổng Luân Hồi, nghe thấy Tần Diễn nói chuyện với Tạ Thận cũng quay đầu đi, sau đó nghe Tần Diễn nhíu mày nói: "Khi nãy trong ảo cảnh, ta vẫn chưa làm theo ước định chịu đau khổ của mười vạn oan hồn, tại sao lại vẫn có thể độ hóa chư quân?"
Lời Tần Diễn làm Tạ Thận ngẩn người, theo bản năng nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trac-ngoc/891874/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.