“Như vậy, vì sao tiền nhân lại vứt bỏ nơi này?”Hứa Ứng thầm khó hiểu: “Thiên địa nguyên khí ở nơi này rất nồng đậm, là một phúc địa, theo lý mà nói nó sẽ khiến người ta tranh chấp không ngừng chứ.
Nếu nơi đây là cõi âm, chắc phải có âm thần hoặc cường giả âm phủ chiếm giữ chứ không phải bỏ trống thế này.”Cỗ xe rồng chậm rãi hạ xuống, đã có người mở cửa cung từ trước, bốn con thần long mở đường, chạy vào Hòe Hoa cung.Chu Tề Vân xuống xe, dặn dò lão đầy tớ tới nghênh tiếp: “Bố Y, ngươi dẫn Hứa công tử và Nguyên công tử tới xem thử [Đà Ẩu tiên thư].”Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương đi xuống xe rồng, lão đầy tớ tên là Bố Y cúi người nói: “Hai vị công tử, mời theo ta.”Lão đầy tớ áo xanh Kiêu bá nhìn hắn thêm một lượt, biết lão đầy tớ này của nhà họ Chu có tu vi thâm sâu khôn lường, là tổng quản nội phủ của Chu gia, được ban cho họ Chu, tên là Chu Bố Y.Hứa Ứng tự ý phát động Thái Nhất đạo dẫn công, hương hoa trên bầu trời cuồn cuộn kéo tới, mang theo nguyên khí dồi dào, hóa thành khu ruộng trồng đạo lớn hơn một mẫu, đạo chủng không ngừng bay vào cơ thể Hứa Ứng.Ngoan Thất thấy vậy cũng tự phát động Đại Nhật đạo dẫn công, chỉ thấy tu vi không ngừng tăng cường, trong lòng thầm khen: “Tu luyện ở nơi khác thì chỉ được một lúc vào buổi sáng, còn dưới gốc cây hòe lớn này lại có thể tu luyện cả ngày cả đêm.
Chỉ tiếc thời gian hoa hòe nở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-nhat-phi-thang/1907039/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.