Ở bên cạnh của hắn có cái bàn gỗ mun, trên bàn đặt một vòng hoa Mận Gai, ánh mặt trời từ bên cạnh của tầng mây lọt xuống, dừng trên vòng hoa, tản ra ánh sáng lờ mờ.
Trong vòng hoa Mận Gai không có vàng cũng không có ngọc, nhìn rất bình thường, nhưng đại biểu cho gian khổ và vinh quang trên đường dài, ở trong truyền thống của quốc giáo có ý nghĩa vô cùng, cũng là tượng trưng vị trí đứng đầu danh sách của Đại Triều Thí.
Trước cung Đại Minh dần dần trở nên an tĩnh lại, mọi người cùng đợi thời khắc này.
Đám thí sinh, triều thần và giáo chủ đứng ở trước điện, nhìn thấy ở bóng lưng của Trần Trường Sinh trước tiên nhất, cảm xúc khác nhau, có vui mừng, có bình tĩnh, có ghen tị, có lạnh lùng. Nhưng bất kể là loại cảm xúc nào, giờ này khắc này bọn họ chỉ có thể chờ Trần Trường Sinh nhận được phần vinh dự trịnh trọng này.
Chính là có chút bất ngờ, Tể tướng đại nhân phụ trách ba người thụ thưởng đầu bảng của Đại Triều Thí, chẳng biết lúc nào đã thối lui đến trong đám người, cũng không ở trước điện, như vậy ai tới trao giải?
Ngay vào lúc này, ánh mặt trời của từ trong bầu trời rơi xuống vòng hoa Mận Gai, chợt tản ra, biến thành vô số sợi tơ, ngưng tụ thành một luồng ánh sáng ở trước điện, đó là luồng ánh sáng thuần khiết màu trắng.
Trước cung Đại Minh vang lên tiếng kinh hô.
Ánh sáng thiêng liêng dần dần thu lại, một thân ảnh cao lớn chậm rãi xuất hiện.
Đó là một vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trach-thien-ky/1987729/quyen-1-chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.