Horsens nắm tay cô, dẫn cô rời khỏi hành lang, trên đường trở về phòng khách sạn.
Cô để ý thấy anh nhìn qua đồng hồ, sau khi xác định thời gian, dưới ánh trăng mờ nhạt, mới dẫn cô ra khỏi hành lang đi đến chỗ khác.
Động tác bình thường này lại làm Tố Hinh có chút hoang mang.
Trước khi rời phòng, không phải Horsens đã nói, hôm nay đã làm xong việc rồi sao. Như vậy, vì sao anh ấy lại để ý đến thời gian?
Cô tò mò muốn hỏi, nhưng lại luyến tiếc giây phút hạnh phúc hiếm hoi được cầm tay anh, không muốn phá vỡ giờ phút yên tĩnh này, nghi vấn đều nuốt lại trong lòng, không muốn quấy nhiễu thời gian tĩnh tại của hai người.
Thảm êm trên hành lang, hấp thu tiếng bước chân của bọn họ, bốn bề lặng ngắt.
Vì đảm bảo sự riêng tư, tránh để đội chó săn rình mò, cũng vì tiện cho công việc, công ty điện ảnh đã xuất một số tiền lớn, bao ăn và ở tại tầng cao nhất, cũng là nơi phong cảnh đẹp nhất, với nội thất xa hoa nhất, lưu lại một toán người ở lại tầng trệt canh hai cửa ra vào, 24/24 đều có vệ sĩ nghiêm ngặt.
Tuy thân phận bây giờ của Tố Hinh chỉ là trợ lý của nhà tạo hình, nhưng Horsens lại kiên quyết đòi phòng của cô phải ở gần anh, xung quanh đó đều là người nổi tiếng, phòng thì xa hoa rộng lớn, làm cô không muốn ra ngoài, chỉ thích giam mình trong căn phòng đó.
Dọc theo đường đi, bàn tay ấm nóng của anh, thủy chung vẫn không rời cô.
Ngọn đèn mờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-cam/1223766/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.