Cuộc họp kết thúc, Souji mệt mỏi bước về phòng làm việc ngả lưng ra ghế xoay ra cửa sổ lớn nhắm mắt lại. Bao nhiêu trọng trách đổ dồn lên đôi vai anh, đôi khi anh chỉ muốn vứt bỏ mọi thứ cùng người mình yêu chạy trốn khỏi những nơi đầy mệt mỏi thế này. Nhưng sao anh có thể làm vậy được chứ, anh là một người trọng tình nghĩa, đâu thể vì một chút ích kỷ của bản thân mà bỏ lại tất cả chứ. Đặc biệt là Syaoran, mặc dù anh đã thẳng tay giết chết Yuno, nhưng dù sao Syaoran là ân nhân cứu mạng cũng là người bạn thân nhất của mình.
Lôi trong túi áo ra một sợi dây chuyền bạc, mặt dây chuyền là một ngôi sao sáng khắc chữ M ở giữa. Tâm trí Souji bây giờ thật rối bời, anh cứ xoay vòng trong mớ bòng bong. Tổng giám đốc SJS đi ký hợp đồng từ hôm qua đến nay vẫn chưa về, Marry thì bị bắt đi giờ vẫn chưa có chút tin tức cũng như manh mối nào. Giơ sợi dây chuyền trước mặt anh chợt nghĩ về chủ nhân của nó:
"Tối hôm sinh nhật tròn 20 tuổi của Marry:
- Happy birthday to you, Happy birthday to you, Happy birthday to Marry, Happy birthday to you.
- Marry cảm ơn mọi người nha, phù ! – sau khi mọi người hát xong bài chúc mừng sinh nhật, Marry bắt đầu thổi nến.
- Ơ này, em không ước trước khi thổi sao ? – Souji thắc mắc.
- Em ước trong lúc hát rồi, đại ngốc.
- Như vậy cũng được sao, hả, em dám gọi anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trai-tim-cua-tuyet/2571398/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.