Hôm nay là ngày vui nhất trong khoảng thời gian này.
Tiệc mười hai bàn, được cái toàn những món ăn gia đình. Chạng vạng tối, các món ăn đã được chuẩn bị xong, trong nồi súp lớn khí nóng bốc lên cuồn cuộn quyện với mùi thơm ngào ngạt xung quanh. Trần Uyển “lâm trận” trong tâm trạng đầy lo lắng, tay chân hơi luống cuống, vì thế cô thở thật nhẹ, lẩm nhẩm đọc thực đơn, trong đầu ôn lại các bước thực hiện trước đây. Có cậu bên cạnh hướng dẫn, sau khi bắt đầu tiệc thì bận rộn nhưng vẫn còn trật tự, dần dần cũng trở nên tốt đẹp.
Phải rất chuyên tâm, đứng ở nhà bếp với nhiệt độ cao của những ngày đầu hạ, tâm trạng rối bời bao ngày qua cũng theo đó mà lắng xuống, lòng tĩnh như nước, không có chút phiền nhiễu nào.
“Cậu, sức khỏe cậu chưa bình phục hẳn, nên kiêng khói, rượu.”
Đêm khuya, người đã về hết, cậu vẫn ngồi trên chiếc ghế tre trong sân, một đĩa lạc rang muối, một đĩa thịt bò muối, nửa ly rượu vang. Thấy cô tắm rửa xong đi ra, cậu gọi cô lại ngồi xuống đối diện.
“Ừ, mợ vừa quở cậu xong, giờ lại đến con”, Củng Tự Cường đưa tới một ly nhỏ, nói: “Nào, uống với cậu một ly”.
Trần Uyển vội đón lấy, “Để con tự lấy”.
Cái nắng nóng như được trút bỏ, những viên ngói xám như được nước gột rửa, trong sân có chút gió, những dây nho đã vươn cao trên đỉnh đầu. Hai cậu cháu lặng lẽ ngồi, hồi lâu không ai lên tiếng.
Sau khi chuyện đó xảy ra, cô cảm thấy cuộc sống như bị mất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-huong-uyen/2222803/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.