Nguyên Thanh Quân trông gầy gò nhưng thực ra rất nặng. Cận Vũ Thanh không chỉ phải cõng Nguyên Thanh Quân chạy mà còn phải cõng thêm một thanh kiếm Vô Dục nặng trịch.
Phải nói rằng Xích Dương Kiếm Tông đa số tu luyện quân tử kiếm đạo, kiếm chính là mạng sống của họ, không thể rời thân một khắc. Còn Đồ Tiên Phong tuy đủ loại tạp nham, nhưng ma tu trong môn phái đa số giỏi luyện đan và luyện bùa, linh đan diệu dược cứu giúp thế nhân cũng có, mà lệ phù huyết khí âm hiểm dị thường cũng có, người trong môn sống tự do tự tại, chưa bao giờ hỏi đến công tội thị phi trong đó.
Cận Vũ Thanh cắn rách ngón tay, qua loa vẽ một lá bùa trên áo mình.
Cảnh vật trước mắt thay đổi, trong nháy mắt người đã trở lại Đồ Tiên Phong ở Vân Gian, không phải là hang đá bế quan đó, mà là một tòa điện vũ thanh nhã tinh xảo. Vừa đến gần, trên khe cửa đóng chặt mơ hồ hiện lên một hoa văn phù chú, y trực tiếp một chân đá tung cửa phòng, ném Nguyên Thanh Quân đã sớm bất tỉnh trên vai xuống giường.
Cũng không biết là bị ma nhà ai ám, cho dù bị thương nặng đến mức này, gọi cũng không thưa, Nguyên Thanh Quân vẫn không chịu buông lỏng bàn tay đang nắm chặt lấy tay Cận Vũ Thanh.
Kết giới kim phù trên điện bị phá vỡ, người thi triển phù chú đang vẽ một bức chân dung. Cảm nhận được động tĩnh bên này thì khẽ mỉm cười, vung một nét lớn trên tờ giấy vẽ phù trận đã gần hoàn thành, tờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-khong-co-dien-thanh-cot-nghich/2876905/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.