Gần trăm năm nay, giới tu chân sinh ra hai khối u ác tính, truyền thuyết nói họ giết người phóng hỏa, gọi hồn luyện quỷ, gặm xương uống máu, không việc ác nào không làm, hơn nữa không phải người một nhà không vào một cửa, thật trùng hợp đều là người của Đồ Tiên Phong. Phàm là những tu sĩ tự xưng trừ ác hướng thiện đều lấy việc chửi mắng họ một câu làm thú vui sau bữa trà.
Hai người này đương nhiên chính là Đồ Tiên Tôn bị mọi người truy đuổi và Tiểu Vô Thường Quân thấy máu là niêm phong cổ họng.
Bây giờ hai khối u ác tính này đều khoanh tay dựa vào khung cửa, vẻ mặt nghiêm trọng không thua kém gì đám hậu bối Xích Dương Kiếm Tông đang đào đất kia.
Bạch Phỉ Nhiên nhìn trời, lên tiếng trước: "Tông chủ, ta thấy... bên núi Thê Hà nếu biết Nguyên Thanh Quân biến thành bộ dạng này, hai chúng ta có lẽ không chỉ là gà luộc xé phay đâu."
Cận Vũ Thanh liếc mắt nhìn sang.
Bạch Phỉ Nhiên làm động tác chém tay xuống, nói: "Là rồng phượng đại trình tường."
Chỉ nghe thấy tên món ăn này đã khiến Cận Vũ Thanh cảm thấy cả sống lưng như bị dao phay chặt qua, lông tóc đột nhiên dựng đứng, bất ngờ rút chiếc Quạt Cuồng Phong cắm chéo bên hông ra, quạt bay Tiểu Vô Thường Quân đang hả hê vui sướng khi người gặp họa, chỉ sợ thiên hạ không loạn ra xa tám trượng.
Bạch Phỉ Nhiên trên không rút kiếm Huyết Quang, quay người đỡ một chiêu, nhẹ nhàng đáp xuống mái hiên xa xa, vạt áo đỏ rực tung bay trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-khong-co-dien-thanh-cot-nghich/2876906/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.