Hai người ở lại quận Lang Gia vui chơi nghỉ ngơi mấy ngày, Cận Vũ Thanh ham ăn mua không ít linh quả điểm tâm cất vào túi trữ vật, lại ngự quạt đến vùng đảo hoang Đông Hải khám phá vài bí cảnh nhỏ, suốt đường bị Nguyên Thanh Quân ép học một bộ thanh tâm pháp quyết giúp y nhanh chóng hấp thu linh khí, vừa đánh quái cướp bảo, thu hoạch đầy ắp đến mức tu vi cũng tăng tiến một đoạn dài mới hài lòng trở về Mạt Lăng.
Trong bí cảnh họ đi săn không phân biệt ngày đêm, người tu chân lại không cảm nhận rõ ràng sự trôi qua của thời gian, đợi đến khi họ ngự kiếm trở về thành Mạt Lăng mới phát hiện năm tháng xoay vần, lúc này cách đại trận huyết ma đã trôi qua gần một trăm năm.
Tuy hiện tại đang là một mùa đông giá rét, trong thành tuyết phủ trắng xóa, người đi đường vội vã chạy qua làm tấm thảm tuyết này đầy những vết chân loang lổ, nhưng điều đó không làm cản trở sự náo nhiệt phi thường, tràn đầy hơi thở con người vui tươi của nó. Chỉ là một trăm năm đã qua, vật đổi sao dời, ngay cả quán bánh ngọt linh hà mà Cận Vũ Thanh từng mua cũng đã đổi thành một tửu lầu, ông chủ tự xưng là "Trương Tam Tri" sớm đã hồn siêu phách lạc rồi.
Chỉ có hai người lang thang không mục đích trên phố, dung mạo so với trăm năm trước không hề khác biệt, thậm chí còn thêm phần tiên phong đạo cốt, phiêu diêu thoát tục.
Lớp tuyết dưới chân bị giẫm lên kêu lạo xạo, Cận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-khong-co-dien-thanh-cot-nghich/2876921/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.