Mạc Chiêu Hựu mỉm cười lịch sự với Từ Nhược Vân, cô nàng chỉ gật đầu qua loa rồi đặt mông ngồi luôn cạnh Triệu Thanh Y.
Tôn U U chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ, cười dịu dàng nói với Từ Nhược Vân: "Vị tỷ tỷ này hình như quen biết hết mọi người luôn đó nha~"
Từ Nhược Vân rùng mình, lạnh nhạt đáp: "Đừng gọi tỷ tỷ, tôi nghe không quen."
Mạc Chiêu Hựu chỉ lặng lẽ nhìn, không nói gì. Tôn U U vẫn luôn là như vậy.
Bên cạnh, Thượng Quan Tuyên nghe thấy lời của Từ Nhược Vân thì lập tức quay sang nhìn Tôn U U đầy xót xa. Quả nhiên, vẻ mặt Tôn U U có chút tổn thương, cô ta hừ nhẹ một tiếng, ngẩng đầu nói: "Không gọi thì thôi, tôi đi lên trước vậy."
Cô ta quay sang hỏi đạo diễn: "Phòng của tôi ở đâu?"
Đạo diễn chỉ tay ra sau: "Chỗ khác. Nhưng giờ vẫn chưa chia phòng đâu, đợi đầy đủ mọi người đã rồi tính tiếp."
Tôn U U có chút xấu hổ.Mạc Chiêu Hựu chỉ cần nhìn là biết Tôn U U tới đây chẳng thèm chuẩn bị gì, bài tập tìm hiểu chương trình cũng không buồn làm, cứ thế xách túi lên mà đi.
Lộ Hành Chu bên kia suýt nữa cười lăn: "Xem ra... vị Tôn tiểu thư này chắc chắn không làm bài tập gì về chương trình."
Chu Hành Lộ cười phụ hoạ: "Có khi nôn nóng quá nên bay qua đây tìm người rồi."
{Trời ơi, diễn xuất lần này đỉnh thật!}
{Tiểu tỷ tỷ nhìn xinh đấy, nhưng hình như IQ không theo kịp nhan sắc.}
{Người ta tới truy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/2951013/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.