"Xuân dược à?" ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Sau bữa tối tại điện Hàm Chương, Tần Đạc Dã ngồi xuống trước án thư, đưa tay châm ngọn đèn sáp đặt ở góc bàn. Một tiếng "soạt" khẽ vang lên, ánh sáng ấm áp lan tỏa. Y rút vài cuộn trúc từ giá gỗ bên cạnh đặt xuống, rồi mở một tờ giấy mới, dùng chặn giấy ghim chặt mép, chấm bút vào nghiên mực bắt đầu viết. Chưa viết được bao nhiêu, một vòng tay bất ngờ ôm lấy y từ phía sau. Tần Đạc Dã dừng bút, hơi nghiêng đầu, đưa tay phủ lên cánh tay đang siết quanh eo mình. "Sao thế?" Tần Huyền Hiêu tựa cằm lên vai y, vòng tay ôm trọn lấy y, giọng khẽ khàng: "Đêm nay A Dã còn muốn xử lý chính sự sao?" "Ừm." Y gật đầu: "Ta viết một chút về chính lệnh mới." Bất chợt cả người bị nhấc bổng, Tần Huyền Hiêu bế ngang y, đặt y ngồi lên án thư, hai mặt đối diện. "Nhớ ngươi lắm." Hắn cúi xuống, đầu ngón tay lướt qua gò má Tần Đạc Dã, ngón cái dừng ngay nốt ruồi đỏ giữa sống mũi. Vòng tay vẫn ôm lấy eo y, hắn áp trán mình vào trán người nọ, giọng trầm thấp: "... Được không?" "Ngươi muốn nói đến chuyện gì?" Tần Đạc Dã đẩy hắn ra một chút, rồi chạm nhẹ lên môi mình, thẳng thắn: "Hôn thì được, nhưng chuyện kia thì không." "Ngày mai ta phải đến bãi tập, không tiện hành sự." Bỗng nhiên cảnh vật trước mắt xoay chuyển, Tần Huyền Hiêu đè y xuống án thư, dây buộc tóc bị giật tung, mái tóc đen như mực xõa xuống, loang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686946/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.