"Chỉ cần là y." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ "Bệ hạ... ban cho tiểu nhân một cơ hội đi?" Tần Huyền Hiêu không ngừng hôn y, vừa thấp giọng thì thầm: "Tiểu nhân đảm bảo sẽ hầu hạ ngài thoải mái." "Ưm..." Tần Đạc Dã suy nghĩ chốc lát giữa những nụ hôn quấn quýt. Thôi được, ở dưới cũng chẳng sao. Thành Liệt đế rất bao dung. Vừa hay có thể tiết kiệm sức lực, cũng chẳng cần suy nghĩ gì cả, chỉ việc nằm ngửa là đủ. Dù sao thì kiếp trước y tận tâm tận lực cả đời, kiếp này hưởng thụ sự hầu hạ của tên Hoàng đế cún con này một chút thì đã sao nào! Cảm nhận nụ hôn ấm áp và ẩm ướt truyền tới, Tần Đạc Dã chỉ do dự một giây rồi thả lỏng. "Vậy ngươi bắt đầu đi." Tần Đạc Dã khẽ nâng cằm, ra hiệu cho Tần Huyền Hiêu. Có được sự cho phép, lúc này Tần Huyền Hiêu mới dám hoàn toàn buông thả, hắn cúi người, tiếp tục hôn y, từng nụ hôn dần dần di chuyển xuống dưới. Y phục bên trong lỏng lẻo, để lộ làn da mịn màng. Tần Đạc Dã nằm trên tấm đệm dát vàng mềm mại, đầu tựa lên gối, từ chân tóc đến vành tai đều nhuốm sắc đỏ, lồng ng.ực khẽ phập phồng. Tần Huyền Hiêu men theo làn da y mà hôn xuống, răng nhẹ nhàng lướt qua da thịt. "Ưm..." Một tiếng thở run rẩy tràn ra từ kẽ răng, cảm giác khác lạ nổ tung trong lòng y, đến cả đôi mi không kìm được mà run lên. Mặc dù luyến tiếc, nhưng đầu răng của Tần Huyền Hiêu chỉ chạm qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686967/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.