"Nhiều năm qua ta vẫn luôn một mình!" ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Trong điện Hàm Chương, buổi chiều hôm nay Tần Huyền Hiêu đã thu dọn chăn đệm, lén lút trở về. Hiện tại, hắn đang ngồi bên bàn phê duyệt tấu chương, Câu Hoằng Dương đã nhắc hắn mấy lần về việc đã đến giờ dùng bữa. Tần Huyền Hiêu ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối đen, hắn hỏi: "Trẫm đã nói là chờ y về cùng ăn, y vẫn chưa về sao?" Hắn biết hôm nay Tần Đạc Dã đã theo Đệ Ngũ Ngôn rời thành, Tần Huyền Hiêu trăn trở suốt nửa ngày, cuối cùng quyết định khi Tần Đạc Dã trở về, hắn sẽ dũng cảm đối mặt. Cả buổi chiều, hắn ngoan ngoãn ở trong điện xử lý tấu chương, chờ rồi lại đợi. "Bệ hạ." Thanh Huyền đứng trong điện bước lên một bước, thành thật báo cáo: "Hôm nay trước khi rời cung, Văn đại nhân có dặn thuộc hạ chuyển lời đến bệ hạ rằng mấy ngày tới ngài ấy sẽ không hồi cung." Nghe thấy giọng Thanh Huyền, Tần Huyền Hiêu quay đầu nhìn cậu ta, ngạc nhiên hỏi: "Sao ngươi lại ở đây? Chẳng phải trẫm đã bảo ngươi đi bảo vệ y rồi sao?" Thanh Huyền đáp: "Hôm nay Văn đại nhân không cho thuộc hạ đi theo." Hơn nữa, với võ công của Văn đại nhân, dường như cũng không cần cậu ta bảo vệ. "Ngươi nói mấy ngày tới y sẽ không về?" Tần Huyền Hiêu nhíu mày: "Sao không báo sớm cho trẫm?" Thanh Huyền cúi đầu, nghiêm túc trả lời: "Buổi chiều thuộc hạ có nói, nhưng ngài bảo thuộc hạ im miệng." Tần Huyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686972/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.