"Khiến bệ hạ không thể có con!" ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Ánh mắt của Tần Đạc Dã chậm rãi lướt qua lão Quy, Dư Dẫn Mặc và Đệ Ngũ Ngôn. Ánh mắt ấy lạnh lẽo và sâu thẳm, như một hồ nước sâu vào mùa đông, dù lạnh giá nhưng không thể đóng băng. Ba người có mặt đều bị những lời lẽ thẳng thừng của y làm cho sững sờ. Sau một lúc lâu, Đệ Ngũ Ngôn mới từ tốn rót một tách trà, đưa cho Tần Đạc Dã, thấy y nhận lấy, ông mới mở miệng nói: "Không phải, Văn đại nhân hiểu lầm rồi, chúng ta không phải tạo phản." "Ồ?" Tần Đạc Dã đặt ngón tay lên vành chén, nhướng mày nhìn qua. Lúc này Đệ Ngũ Ngôn mới thực sự cảm nhận được sự sắc bén của Tần Đạc Dã, bình thường nhìn y có vẻ dễ nói chuyện, tính cách cũng tùy ý, ôn hòa trầm lặng, nhưng lúc này, mọi sự mài giũa mềm mại đã bị lột bỏ, để lộ ra khí thế áp bức từ tận xương tủy. Đệ Ngũ Ngôn kìm nén cảm giác muốn lùi bước, giải thích: "Không bằng không chứng, không binh không quyền, chúng ta lấy gì ép bệ hạ thoái vị?" Tần Đạc Dã khẽ gật đầu, y ngả người dựa vào ghế trúc, nhưng lại ngồi ra khí thế quyền quý như trên ngai vàng ngọc ngà, cất giọng nhẹ nhàng: "Tiếp tục đi." "Chúng ta chỉ là muốn chỉnh đốn lại trật tự thôi, giang sơn do Thái Tổ khai lập, do Thành Liệt đế khôi phục thịnh thế, không thể cứ thế mà đổi chủ được. Nếu bệ hạ có con nối dõi rồi truyền lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2686973/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.