"Vết máu hiện ra rành rành trong lòng bàn tay." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Dưới ánh sáng lờ mờ của buổi sớm, Tần Đạc Dã dẫn theo một đội người ướt sũng trở về vùng đất cao bên ngoài thành quận Kỳ Xuyên. Nơi này đã được dọn dẹp, Thanh Huyền đang chỉ huy một nhóm người, khẩn trương dựng trại tị nạn tạm thời. Thanh Huyền cao lớn vạm vỡ, vung tay một cái, kéo mạnh tấm bạt chống nước rồi dựng lên, tạo thành một căn lều che gió che mưa. Ở giữa khu trại, một chiếc nồi lớn đang sôi sục, hơi nóng bốc lên, tạo thành màn sương trắng bao phủ xung quanh. Bên cạnh nồi, có người dùng muôi lớn múc cháo, cho vào bát đưa cho mọi người. Bên cạnh đó, hàng dài dân chạy nạn xếp ngay ngắn chờ đợi, không ai xô đẩy, chỉ kiên nhẫn tiến về phía trước từng chút một. Một thanh niên có vẻ yếu ớt ngồi sau chiếc bàn gỗ đơn sơ, vừa ghi chép danh tính người nhận cháo lên giấy, vừa nhẹ nhàng trấn an họ. Y giúp những người vừa thoát khỏi dòng nước lũ khoác tấm chăn dày, rồi nhận bát cháo nóng từ người bên cạnh để trao tận tay họ. Trong đám người, có kẻ nhìn thấy cảnh tượng này, không kìm được kích động. "Đó là Sứ quân! Sứ quân đã bình an trở về!" Người từng nhận lấy sợi dây thừng trước đó, hai mắt đều sáng lên, run rẩy kéo tay đồng bạn xung quanh. "Sứ quân!" "Sứ quân!" Họ đều là phụ nữ và dân làng Thôi Vân. Bách tính Thôi Vân đã nghiến răng chạy về Kỳ Xuyên, không muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687000/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.