"Là lỗi của ta." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Xử lý xong những việc vặt vãnh thì trời đã về chiều. Gió thu buổi tối trở nên se lạnh, ánh nắng ấm áp trong rừng ban ngày đã tan biến, chỉ còn lại những cơn gió buốt da buốt thịt. Tần Đạc Dã trở về lều chính, Tần Huyền Hiêu đã sớm ra lệnh cho người đốt lò sưởi bên trong, khiến không gian trở nên ấm áp. Lúc này, vết bầm xanh và sưng đỏ trên mặt hắn đã giảm đi đáng kể. Tần Đạc Dã tính toán, nếu tối nay tiếp tục chườm đá, sáng mai thức dậy sẽ tiêu sưng hẳn. Y cởi áo choàng khoác khi ra ngoài vào buổi tối, treo lên giá y phục, sau đó đi vào sau bình phong thay bộ quần áo săn bắn gọn nhẹ, rồi mặc áo ngủ vào, mái tóc đen xõa xuống. Lúc bước ra khỏi bình phong, trong mắt Tần Huyền Hiêu lại lóe lên một tia kinh diễm. Ban ngày, Tần Đạc Dã mặc bộ trang phục đi săn đỏ thẫm, thắt lưng ôm sát, tóc buộc cao, phong thái dứt khoát mạnh mẽ. Đến tối, y lại khoác lên người bộ áo ngủ rộng rãi màu nhạt, cởi bỏ sự sắc bén khi giết hổ, mái tóc đen xõa xuống, vẻ ngoài thanh tú ôn hòa. Tần Huyền Hiêu cảm nhận được nhịp tim mình tăng nhanh, cứ đập thình thịch không ngừng. Hắn không nỡ dời mắt đi, bèn vô thức tìm chuyện để nói: "Hai kẻ kia, khanh xử lý thế nào rồi?" "Có phát hiện ngoài ý muốn." Tần Đạc Dã cầm ly nước ấm trên bàn lên, làm dịu cổ họng khô khốc. Tần Huyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687013/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.