"Chẳng phải ái khanh vừa nói là đùi cũng đau sao?" ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Tần Đạc Dã ngồi xe ngựa của Hoàng đế, không gian bên trong rất rộng, y ngồi một bên, Tần Huyền Hiêu ngồi bên kia, ở giữa là chiếc bàn nhỏ cố định vào khung xe. Xe ngựa di chuyển êm ái, không hề cảm nhận được chút xóc nảy nào. Tần Đạc Dã vốn không muốn ngồi chung xe với Tần Huyền Hiêu. Dù rằng với thân phận thần tử, được ban ân ngồi trên ngự giá là biểu hiện của sự tin tưởng và trọng dụng lớn lao từ Hoàng đế, nhưng trong tình cảnh hiện tại, việc y ngồi đây lại giống như đang công khai trước toàn bộ văn võ bá quan về mối quan hệ không chính đáng giữa hai người. Y giữ nét mặt lạnh lùng, không nói gì. Tần Huyền Hiêu ngồi đối diện, từ tốn đẩy ly trà trên bàn nhỏ đến trước mặt y, rồi mở nắp ly ra. Hương thơm thanh ngọt của trà trắng Vân Nam lập tức tràn ngập trong xe. Tần Đạc Dã bị mùi trà thu hút, y giả vờ vô tình liếc nhìn chén trà. Chiếc ly lại được bàn tay kia nhẹ nhàng đẩy tới gần y hơn, từng chút một, như thể một con thỏ nhỏ đang rụt rè thăm dò. Nếu đây là cử chỉ nhún nhường và lấy lòng của Thiên tử... Vậy thì Tần Đạc Dã cảm thấy, y cũng không phải là không thể chấp nhận. Y dời mắt, vươn tay nhận lấy ly trà, một tay cầm ly, một tay nâng lên, dùng tay áo dài che khuất nửa khuôn mặt rồi nhấp một ngụm nhẹ. Thích.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687031/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.