"Đứa nhỏ nhà thần thất lễ, thần sẽ dạy bảo lại nó sau." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Sau khi con bạch mã gặm hết một miếng bánh đậu thì đã có sức đứng dậy. Không hổ danh là thiên lý mã mà Tần Đạc Dã để mắt tới, quả nhiên có sức chịu đựng và nghị lực phi thường. Dù mấy ngày không ăn không uống, nhưng chỉ cần có khát vọng sinh tồn thì chẳng mấy chốc đã vực dậy tinh thần. Ánh mắt Tần Đạc Dã trở nên dịu dàng, y nhẹ nhàng vu.ốt ve bờm ngựa, con bạch mã cũng ngoan ngoãn thuận theo. "Trời ơi." Thị vệ của Ngự Mã Ty đứng bên cạnh kinh ngạc thốt lên: "Con bạch mã này từ lúc đến đây đã kiêu căng vô cùng, biết mình sắp bị thuần phục thì bắt đầu phát điên, không ai dám lại gần. Bọn tiểu nhân đã bị thương hết mấy người mới có thể nhốt nó lại, chưa từng thấy nó ngoan ngoãn như vậy." Thị vệ lập tức đổi đối tượng nịnh bợ, hết lời ca ngợi Tần Đạc Dã: "Đại nhân, ngài đúng là Bá Nhạc, ngay cả một con ngựa hoang cứng đầu cũng bị phong thái và khí chất của ngài chinh phục mà ngoan ngoãn nghe lời..." Tần Đạc Dã: "..." Y day trán, phất tay đuổi người: "Đi lấy ít nước sạch và lúa mạch đến đây." "Phải phải, cuối cùng bạch mã cũng chịu ăn rồi, phải mang thứ tốt đến mới được." Thị vệ lẩm bẩm rồi nhanh chóng rời đi. Tần Huyền Hiêu vừa thấy người đi khỏi, hắn lập tức bước nhanh đến bên Tần Đạc Dã, vòng tay ôm lấy eo y, giam người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687033/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.