"Đa tạ ái khanh ban thưởng..." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Ầm ầm! Bên ngoài sấm sét vang trời, mưa rơi tí tách không ngừng. Trời thu lạnh lẽo, cơn mưa xối xả mang theo gió lớn quét qua cung điện, kèm với đó là hơi lạnh thấu xương. Song, bên trong đại điện, không khí nóng rực đến mức ngọn nến cháy sáng rực rỡ, màu sắc đỏ tươi như máu. Hai thân thể áp sát vào nhau, Tần Đạc Dã bị ép xuống bàn, mùi máu tươi nhàn nhạt lan tràn trong không gian chật hẹp giữa hai người. Nếu là mấy ngày trước, y nhất định sẽ nắm tay Tần Huyền Hiêu, lập tức gọi Ngự y đến băng bó cho tên nhóc phiền phức này. Nhưng giờ đây, y chỉ lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, nếu ánh mắt có thể hóa thành dao, chắc chắn Tần Huyền Hiêu đã bị y chém thành trăm mảnh. "Buông ra!" Tần Đạc Dã hạ giọng, dùng chân đạp mạnh lên giày hắn. "Shh..." Tần Huyền Hiêu nhíu mày vì đau, nhưng cánh tay lại càng siết chặt hơn, hắn cười nhạt: "Ái khanh thật nhẫn tâm." "Bớt nói nhảm... ưm!" Tần Huyền Hiêu đột ngột túm lấy tóc y, kéo mạnh về phía sau. Toàn thân Tần Đạc Dã run lên, đầu bị kéo ngửa ra, để lộ phần cổ yếu ớt, ngay lập tức bị hắn hung hăng cắn xuống yết hầu. Lần cắn này dùng sức không hề nhẹ, răng nanh cắ.m vào da thịt, vị tanh ngọt của máu lan tràn trong miệng Tần Huyền Hiêu. Hắn ngẩng đầu lên, khóe môi dính một vệt máu, còn nở nụ cười đầy tà mị. "Hỗn xược!" Khuôn mặt Tần Đạc Dã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687067/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.