"Ái khanh, định tạo phản à?" ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ "Động tác của ái khanh rất chuẩn." Tần Huyền Hiêu đứng thẳng dậy đi đến giữa sân, nhận lấy khăn tay từ Câu Hoằng Dương, hắn hơi cúi người, nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi trên trán của Tần Đạc Dã, rồi hỏi: "Khanh học Bát Đoạn Cẩm từ bao giờ?" Học hồi kiếp trước. Tần Đạc Dã nhận khăn tay, môi y mấp máy, rồi thản nhiên bịa chuyện: "Học trong mơ." Tần Huyền Hiêu: "..." Hắn cố tình bỏ qua câu trả lời này, đổi sang chuyện khác: "Sáng nay trẫm nhận được tấu chương đàn hặc Đệ Ngũ Ngôn, khiến trẫm đọc mà cười không ngớt." "Sao vậy?" Tần Đạc Dã bị thu hút sự chú ý, "Chẳng lẽ là chuyện con trai thứ của Đệ Ngũ Ngôn cưỡi ngựa chạy loạn giữa phố, gây thương tích cho người khác, bị dạy dỗ mãi không chừa, đến mức có kẻ dâng sớ đàn hặc rằng, ngay cả con mình mà Đệ Ngũ đại học sĩ còn dạy không nổi, thì nói gì đến nhân sĩ thiên hạ?" "Ái khanh đoán không sai." "Còn phải nói, khi đó ta cũng có mặt, người ngươi phái theo dõi ta cũng có mặt, chuyện xảy ra khi ấy, cả ngươi và ta đều biết rõ mà." Tần Huyền Hiêu khẽ cười, nhẹ nhàng mân mê ngón tay, rồi bước lại gần Tần Đạc Dã. Hắn ngày càng thích dáng vẻ của người trước mắt, bình thản, thẳng thắn, tư duy nhanh nhạy, mưu lược sâu xa, như thể cả thiên hạ đều bị y nắm bắt trong tầm tay. Cực kỳ hợp ý hắn. "Có kẻ muốn nhắm vào Đệ Ngũ Ngôn." Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687070/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.