"Ngủ với trẫm một lát." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Khi Tần Huyền Hiêu trở về sau buổi chầu, hắn thấy Tần Đạc Dã tựa vào giường, trên người khoác một bộ áo ngủ màu đen, tóc xõa ngang vai, đang cúi đầu đọc sách. Bên cạnh giường có một chiếc bàn gỗ nhỏ, trên bàn là bát trà trắng, hương trà nhàn nhạt tỏa ra từ miệng bát. Lòng Tần Huyền Hiêu khẽ động, hắn bước lên hai bước, cố ý giẫm mạnh để phát ra tiếng chân. Nghe thấy âm thanh, Tần Đạc Dã cũng không ngẩng đầu, chỉ thản nhiên hỏi: "Về rồi à?" Nói xong, y lại lật thêm một trang. Dáng vẻ nhàn nhã thoải mái như thể hoàng cung này là nhà của mình vậy. Tần Huyền Hiêu sững lại hai giây, đột nhiên dâng lên cảm giác bực bội vì buổi chầu vừa rồi. Hắn phải đối diện với những khuôn mặt đáng ghét trên triều, cuối cùng trở về lại thấy người này chiếm giường của hắn, uống trà của hắn, đọc sách của hắn, mà khi thấy hắn về, y cũng không buồn liếc mắt một cái. Thật chẳng khác gì một con mèo cậy sủng mà kiêu! Tần Huyền Hiêu cởi áo khoác ngoài treo lên bình phong, định vào phòng trong thay đồ. Đi ngang qua giường, hắn thuận miệng hỏi: "Đọc cái gì thế?" "Truyện ký của Ngụy Thành Liệt Đế." Tần Đạc Dã đáp. Bước chân đang hướng vào phòng bỗng khựng lại. Tần Huyền Hiêu sải bước đến bên giường, nắm lấy cổ tay Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687092/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.