"Đã có người lo hết thuốc thang cho ta rồi." ・ ♪ ・ ┄┄ ☆ ┄┄ ・ ♪ ・ Lúc Ngự thiện phòng dâng bữa trưa lên thì Tần Đạc Dã cũng vừa tỉnh dậy. Y cởi dải lụa trên màn giường, tiện tay buộc mái tóc rũ xuống của mình lại. Sau đó khoác chiếc áo ngủ rộng rãi rồi bước ra khỏi tẩm điện. Lúc Tần Huyền Hiêu ngẩng đầu, vừa hay thấy Tần Đạc Dã thong thả bước ra. Chiếc áo ngủ màu đen càng làm nổi bật làn da trắng trẻo của y, tạo nên sự đối lập mạnh mẽ. Cổ áo thấp, dấu cắn đỏ tấy nơi cổ và vai càng làm tăng vẻ quyến rũ. Bỗng dưng, Tần Huyền Hiêu cảm thấy bàn ăn trước mắt thật nhạt nhẽo, trong lòng lại nảy sinh cơn ngứa ngáy, muốn thử "nếm" thứ khác. Hắn cầm một đĩa cá hấp đặt trước mặt Tần Đạc Dã: "Hôm nay Ngự thiện phòng làm món cá mới, thử xem?" Tần Đạc Dã thoáng liếc qua đĩa cá hấp kia, chỉ đáp: "Không cần, ta không ăn cá." Động tác của Tần Huyền Hiêu chững lại. Đôi mắt phượng hẹp dài bỗng lóe lên ánh sáng nguy hiểm, hắn nhìn chằm chằm Tần Đạc Dã đang chậm rãi dùng trà rửa bát đũa. Không thích ăn cá? Trong đầu Tần Huyền Hiêu chợt lóe lên bản mật báo mà Xích Huyền dâng vào ngày hôm qua, trong đó viết rằng trước khi mắc bệnh, Văn Tình Hạc thường rủ hàng xóm đi câu cá bên sông. Bởi vì thích ăn cá nên y thường xuyên nghiên cứu cách chế biến, thậm chí tay nghề rất xuất sắc. Thỉnh thoảng còn mang cá câu được chia cho trẻ con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-nam-sau-khi-bang-ha-tram-tro-thanh-moi-tinh-khac-cot-cua-bao-quan/2687090/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.