Hắn đã chiếm được tiện nghi, cũng không muốn nói những chuyện xoay quanh triều chính.
Phương Duệ quay người cầm cung tên trong tay thị vệ, rồi lại lấy một mũi tên giương cung Thượng Huyền lên, bắn “hưu” một tiếng.
Nội thị lắc lắc lá cờ màu đỏ, lại một mũi tên ở giữa hồng tâm.
Lúc này nội thị nhanh chóng đổi bia mới, hắn lại lấy một mũi tên khác, lúc giương cung lên liền hỏi:
- Thẩm ái khanh, ngươi có biết bắn cung?
Thẩm Ngọc hơi sững sờ:
- Thần không biết.
Khoé miệng Phương Duệ khẽ cong, đúng là hợp ý của hắn.
Lúc Phương Duệ buông lỏng dây cung, xoay đầu lại giả vờ suy tư nhíu mày đánh giá Thẩm Ngọc rồi nói:
- Thẩm ái khanh, nhìn ngươi quá yếu đuối, phải rèn luyện thật nhiều mới được.
Thẩm Ngọc nghĩ ý của Phương Duệ là bảo nàng phải về phủ rèn luyện thân thể, liền đáp:
- Sau khi thần trở về nhất định sẽ tăng cường rèn luyện.
Phương Duệ cười như không cười nhìn Thẩm Ngọc:
- Vì sao phải đợi đến lúc hồi phủ, hay là thế này… Trẫm chọn cho ái khanh một vị sư phụ tốt, được không?
Thẩm Ngọc có chút sợ hãi cúi đầu:
- Sao thần dám làm phiền bệ hạ.
Phương Duệ cầm cung tên đưa cho Thẩm Ngọc:
- Cầm lấy!
Thẩm Ngọc đưa một tay nhận trường cung, Phương Duệ vừa buông tay thì tay nàng liền trầm xuống, trường cung muốn rơi xuống.
Phương Duệ nhanh tay cầm tay Thẩm Ngọc, Thẩm Ngọc là nữ tử cho dù giả nam trang thì khí lực cũng quá yếu, giống như một cô nương gia bình thường.
Tay Phương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tram-that-met-tam/1868138/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.