“Là hắn bất nhân trước, đừng trách chúng ta bất nghĩa.”
Côn Sơn vẫn cảm thấy không thỏa đáng lắm: “Sai, hắn bất nhân, chúng ta không thể bất nghĩa. Cho tôi suy nghĩ một chút!”
“Sơn ca, anh quá nhân từ rồi! Mới có thể để người leo lên đầu anh!” Côn Sơn có đôi khi rất hung ác, đó là đối với người ngoài. Đối với anh em trong nội đường hắn quá mức nhân từ, có đôi khi sẽ trở thành chướng ngại vật trên con đường thành công của hắn.
“Việc này để sau, mọi người trước đi ngủ đi! Có chuyện gì, sáng mai nói sau.” Côn Sơn hơi mệt.
Thật ra muộn như vậy tất cả mọi người đều mệt, thấy Côn Sơn còn chưa hạ quyết tâm, A Hổ kéo A Long đang định nói gì đó rời đi, ba người trở về phòng ngủ.
Cú điện thoại này là Mộc Thường Khoan gọi tới, Mộc Thường Khoan nói: “Lục Côn Sơn, chúng ta gần đây chuẩn bị cùng người Nhật Bản và người Đức tỷ thí súng, bọn họ xem thường vũ khí của chúng ta, mặt khác sư bộ đều cảm thấy vũ khí cậu cung cấp cho tôi không tệ, nguyện ý mua lại với giá cao, cậu có thể có thêm nguồn không, tiền bạc không thành vấn đề.”
Tỷ thí với người Nhật, đây là chuyện làm quốc gia vẻ vang, Côn Sơn nghĩ nghĩ nói: “Tôi sẽ cố hết sức a!”
Có lẽ cái này có thể xem là một con đường tốt, nếu như hắn buôn bán vũ khí, từng bước một làm lớn, có lẽ chờ hắn hơi có khởi sắc, Thù đường chủ sẽ không dám xem thường hắn.
Muốn bảo vệ Bảo Châu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tran-bao-vo-yeu/2343958/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.